Chúng ta hãy giải thích câu nói của Cao Dao: “Người xưa vốn giàu lòng yêu thương. Nhưng họ cũng là những người ác. Trong các mối quan hệ, tình và nghĩa thường đi đôi với nhau.
Ban quản lý
“Người xưa giàu tình nghĩa. Nhưng họ cũng là những người ác. Trong các mối quan hệ, tình và nghĩa thường đi đôi với nhau.
Bằng những câu ca dao đã học và đã đọc, anh (chị) hãy làm sáng tỏ nhận định trên.
Bài viết tham khảo:
Con người Việt Nam đã trải qua bao gian khổ, thăng trầm, bể dâu nhưng tâm hồn con người vẫn trong sáng tươi mới, vẫn thắm đượm niềm tin, vẫn nồng nàn tình yêu đôi lứa, thiết tha gắn bó với mái ấm gia đình. Tất cả những cung bậc tình cảm ấy được thăng hoa trong kho tàng ca dao, trong dòng sông thần tiên này. Dòng sông nuôi dưỡng, gột rửa tâm hồn ta, thấm nhuần lời ru của mẹ xoa dịu bao nỗi đau, chữa lành vết thương lòng. Người xưa thật ra rất giản dị, giàu tình nghĩa và cũng rất trọng nghĩa, trong các mối quan hệ tình cảm thì tình và nghĩa thường song hành với nhau. Điều này được thể hiện một cách chân thực và sâu sắc trong vườn hoa văn học dân gian, nhất là trong những câu ca dao rất trữ tình, giản dị.
Nói đến dân ca nói chung không thể không nhắc đến dân ca trữ tình. Nó phản ánh những ước mơ, khát vọng, kỳ vọng, bất bình và bất bình. Tình và nghĩa trở thành nguồn ca dao vô tận. Đúng là người bình thường giàu tình cảm. Đây là tình yêu Tổ quốc, lòng tự hào, tự hào về lịch sử hào hùng của cha ông:
Chúng ta hãy cùng nhau xem cảnh từ Hồ Gươm.
Ngắm cầu Thê Húc, ngắm chùa Ngọc Sơn.
Tháp nghiêng Pisa, tháp có tay cầm không khiêng
Hỏi ai dựng nước này?
Tình yêu Tổ quốc, một tình cảm lớn lao, mãnh liệt, chảy nóng bỏng trong dòng máu của người xưa. Họ yêu đất nước xinh đẹp này, yêu những danh lam thắng cảnh đẹp mê hồn. Rồi một ngày chia tay tình yêu này sẽ biến thành nỗi nhớ da diết:
Anh đi anh nhớ nhà
Nhớ canh rau, nhớ canh đắng
Nhớ ai dãi nắng sương
Hôm nay nhớ ai tát nước bên đường
Chàng trai đi xa, trái tim ấm áp vẫn hướng về quê nghèo, những món ăn làng quê dân dã ngon biết bao. Mọi thứ ùa về với nỗi nhớ nhẹ tênh trong thanh tịnh vô biên. Tình yêu ấy vẫn tiếp tục đập trong tim anh, tình yêu lứa đôi hòa cùng tình yêu quê hương mảnh mai, giản dị, mộc mạc nhưng cũng đẹp đến lạ lùng.
Và chữ “tình” cũng bay bổng thành tình mẫu tử thiêng liêng:
Gió thu mẹ ru con ngủ
Đêm canh năm canh, mẹ thức suốt năm năm.
Tình mẹ ấm áp và ngọt ngào biết bao! Nó là vô lượng và vĩnh cửu. Đó là tình yêu nồng nàn, say đắm, là sự hi sinh thầm lặng, âm thầm của người mẹ cho sự sống của đứa con mình. Bên cạnh tình mẫu tử cao cả và sâu nặng này, còn có tình chị em thân thiết và đùm bọc:
Em gái tôi đang buồn ngủ và buồn
Con tằm đã chín, con dê đã cảm nhận
Một con tằm trưởng thành được để lại cho ăn
Mùi của con dê khiến tôi ăn nó
Thật mộc mạc, mộc mạc, trong ngôn từ giản dị tự nhiên nhưng vẫn toát lên tình yêu thương, sự âu yếm, vuốt ve của chị em. Tình cảm đậm đà của người xưa còn được thể hiện rất rõ trong mối quan hệ lứa đôi:
Áo chồng rách em thương
Chồng mặc áo gấm, hương trầm.
Lòng trung thành của phụ nữ thật đáng khâm phục. Một tình vợ thật sâu nặng, thật trớ trêu. Đây là một tình yêu cao cả, và cũng rất thiêng liêng. Trong chuỗi dài cảm xúc của cổ nhân, đạo lý làm con, làm người bao giờ cũng được nhắc đến một cách sâu sắc và cảm động:
ngày của trẻ là gì
Bây giờ tôi đã lớn như thế này
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Nghĩ về việc từ bỏ những ngày mộng mơ
Và đặc biệt là tình yêu đậm đà, bền chặt của cặp đôi:
Con thuyền có nhớ bến không?
Bến là cái bụng kiên trì đợi đò
cỏ khô
Ôi cô gái tát nước bên mình
Cô múc sao vàng, trăng đổ xuống
Những lời yêu thương đáng yêu, thông minh và hóm hỉnh thể hiện tình yêu sâu nặng, luôn dạt dào và bất tận. Đây cũng là một tình cảm thánh thiện và chân thành, rất thiết tha và nồng nàn:
Tình anh như nước dâng
Tình em như mảnh lụa đào thơm.
Trong cái tình đầy ắp mà cái nghĩa cũng nặng trĩu như vậy. Nghĩa và tình song hành với nhau trong một mối quan hệ, đôi khi nghĩa còn thay thế và làm cơ sở cho tình:
Đường dài ngựa chạy
Người yêu nghĩa là trăm năm sẽ về.
cỏ khô
Con chim nhỏ, lông màu đỏ, mỏ màu vàng
Anh gọi người về làng
Đừng tham lam lấy lụa tặng boo
Ở đây nghĩa luôn được cổ nhân tôn kính, nghĩa chỉ là tình nghĩa, là lối sống cao thượng. Trong quá khứ, nếu bạn là một người yêu, bạn sẽ phục tùng:
Có anh chị yêu gạo nếp
Có quýt có quý nhân giúp đỡ
Có một cửa hàng gần cây đa.
Ba năm quýt rụng, cây đa vẫn còn
Có một người anh mực, tình yêu của em út
Có những người xinh đẹp và đầy số phận
Có tiền anh ơi, vì tiền
Có một tâm hồn mới, tôi đã quên bạn
Chính vì giàu tình và nghĩa nên người xưa mới tỏ thái độ trách móc kẻ lẳng lơ, giàu sang thì quên tình phụ tử:
Cha mẹ nói rằng họ không thích bạn
Làm sao em mở lòng để anh ra đi
Lời bài hát như những lời than thở chua xót, đau lòng của cổ nhân, nặng nề đến mức không thể hiểu được, quá đau đớn và đáng thương khi bị phản bội.
Không chỉ trong tình yêu giữa hai người phụ nữ mà ngay cả trong tình nghĩa vợ chồng, nghĩa và tình cũng thường sóng đôi:
Ba năm muối vẫn mặn
Gừng chín tháng gừng vẫn cay
Đừng thay đổi cách thức, đừng thay đổi
Dù công danh, dù van xin cũng theo nhau.
Đó là một tình cảm rất đẹp đẽ, trong sáng và đạo lý làm người. Người xưa dựa vào đó để xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp, thân thiết:
Cùng vào bể soi cua nào
Mang về toàn bộ quả mơ chua trong rừng
Bé chua ngọt bao giờ hết
Nước bạc non xanh, ta đừng quên nhau.
Tình yêu của hai trái tim cùng nhịp đập, cùng nhau vượt qua gian khổ, khó khăn. Và ý nghĩa, để tình cảm không phai nhạt, để trái tim không đổi màu. Vì “Anh ngọt bùi, chua ngọt một thời” Ta bên nhau vui buồn, Giờ đây đừng bao giờ phản bội tình yêu, để trái tim tan nát bệnh tật. Vì vậy, nghĩa luôn gắn liền với tình, gắn kết, hòa quyện vào nhau, làm nên tình cảm chân thành, chân thật. Tình cảm vợ chồng sẽ nồng nàn hơn. Tiếng nói của tình và nghĩa cũng cất lên khi nói đến mối quan hệ mẹ con, trong tình yêu thương thiết tha, gắn bó:
Em yêu anh rất nhiều
Làm thế nào để ở đúng?
Bố mẹ Kong nghĩa là Hoàn Song.
Nghĩa và tình tuy hai mà là một thì tình sẽ đẹp biết bao.
Tóm lại, ca dao – dân ca phản ánh chân thực, sâu sắc cái tình, cái nghĩa của người xưa. Mỗi câu ca dao đều toát lên vẻ đẹp ân tình, thấu hiểu lẽ đời, sự thủy chung, son sắt, sống nghĩa tình, kính trọng. Đừng sống hết mình, yếm thế, hãy là:
Mang lại ao bơi của chúng tôi
Dù nhà vẫn hơn, vẫn hơn
Đây là tình cảm thiết tha, niềm tự hào về Tổ quốc, về những con người bao la yêu thương. Con người xưa tuy sống cuộc đời đầy gian khổ, hoạn nạn nhưng thế giới tinh thần của họ rất phong phú, tình cảm dạt dào, thánh thiện. Mỗi câu thơ, như một nhạc cụ, thể hiện một cung bậc tình cảm khác nhau, có khi mơ mộng, nhớ nhung, có khi thì thầm, trách móc ngọt ngào, cái nào cũng ngọt ngào chứa đựng ngôn ngữ tình cảm. Đó là những làn sóng song sinh, chập chờn tô điểm cho cuộc sống, tỏa hương thơm của những mối quan hệ tình cảm. Đây là chân lý vĩnh cửu, là đạo lý và là ánh sáng của tình yêu và hạnh phúc.
Ca dao – dân ca cứ thế mà dịu dàng đi sâu vào lòng người. Những bản tình ca du dương làm rung động trái tim biết bao người, xây đắp nên những tình cảm trong sáng, thuần khiết và những mối quan hệ gắn bó sâu sắc trong ta. Từng đóa hoa xuân rực rỡ ấy đã gột rửa, soi sáng tâm hồn người Việt, để mỗi người tìm đến “chân, thiện, mỹ”, để mỗi khi buồn đau, tủi hờn, ta lại tìm về với dòng sông thanh thản. . dân ca ngọt ngào đau thương.
Theo Vanmautonghop.com